cảm giác về sách
Mình nhớ hồi xưa lần đầu mình đọc Đắc Nhân Tâm là khi còn học lớp 7, hồi đó thú thực đọc mình chẳng hiểu hết được sách đâu, đọc cứ như mớ chữ vô nghĩa vậy, chẳng hiểu mô tê gì, , nhưng nhờ một cuốn self-help khác, mà mình biết được là phải cố gắng thực hành thì điều mình đọc mới có giá trị, mình dù không hiểu, nhưng cố gắng đọc đi đọc lại rất nhiều lần, dần dần hiểu TỪNG TÍ MỘT, cố gắng hình dung, thực hành trong trí óc (một kỹ năng khác mà self-help đã dạy mình, kỹ năng này dù không thực hành ngoài thực tế, thì bạn vẫn có thể có được thứ mình muốn nhờ rèn luyện trong trí óc và tưởng tượng), liên tục nhớ về nó những ngày sau đó, áp dụng thử ở ngoài đời thật (có khi sau đó rất lâu), cuối cùng dù ban đầu không hiểu được, thì bây giờ, có những kỹ năng giờ đã thành bản năng của mình vậy, như kỹ năng sử dụng sự mong muốn được công nhận của mọi người, mình hoàn toàn có thể tạo ra cảm giác đó, và phát triển, khuyến khích khả năng của người khác bằng một thái độ kiểu Đắc Nhân Tâm để giúp...